Sương sớm se lạnh phủ lên chiếc áo choàng đen
Trên con đường lát đá mù sương, cha đang thì thầm cầu nguyện
Sự tỉnh ngộ chẳng còn cách nào chỉ càng thêm khắc nghiệt
Tất cả đều dẫn đến lối đi hướng thánh đường
Sương mù đặc quánh làm mờ dần ý đồ
Ai nhẹ nhàng đi rồi dừng lại
Khóc cũng muộn rồi, viên đạn đã xuyên qua
Nghĩa là đã lấy đi hơi ấm
Mỗi chúng ta đều mang tội lỗi khác nhau
Ta có thể quyết định ai đúng
Ai nên một lần nữa ngủ vùi
Tranh luận không giải quyết được gì
Trong đêm vô tận
Thôi hãy im lặng
Ân huệ duy nhất
Những người trước mắt đều có tội
Hối hận thì cũng mắc kẹt trong ngõ cụt rồi
Phán quyết nhân danh cha
Cảm giác ấy không lời nào diễn tả
Giống như mỉm cười rồi lại rơi nước mắt
Nhìn chăm chăm vào đêm đen d
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com